Về thăm quê trong những ngày mưa

 Về quê trong một sáng mưa lất phất bay, ngồi sau xe máy, nhìn con đường quê trơn trợt, bùn và nước lầy lội mà thấy thương quê chi lạ. Mười mấy năm rồi mà con đường lầy lội xưa kia vẫn chưa được nâng cấp. Nhớ hồi ở nhà, đi học bằng chiếc xe đạp cà tàng, chân ngắn nên chống chân không vững, khi mùa đông đến, mưa tầm tả suốt ngày này qua ngày khác, con đường đất sỏi sình lên, nào hầm nào hố, nào nước nào bùn, khó đi không thể tả. Tội nghiệp lũ học trò chúng tôi! Vì là học sinh cấp II, có được mấy đứa đủ cao để ngồi trên yên xe đạp mà chống chân xuống đất mỗi khi bị xìa, bị lún, thế là hết đưa này “bắt ếch” đến đứa khác “bắt ếch” giữa con đường lầy lội ấy. Đi học về mà áo quần lấm lem lấm luốc với đất đỏ, dơ hơn cả đi cày ruộng về nữa bà con ah.

 
Design by Wordpress Theme | Bloggerized by Free Blogger Templates
Khi sử dụng tài liệu từ blog này, vui lòng ghi rõ tên tác giả và nguồn tài liệu. Cảm ơn!