Bên phố chiều em thẩn thờ cất bước
Em đi đâu và về đâu, em hỡi?
Giữa dòng đời xuôi ngược
Em tìm hoài không thấy bóng người thân
Ghế đá công viên, mái hiên, xó cửa
Trong đêm mưa em sụt sùi rơi lệ
Lúc gió gào, se thắt trái tim em.
Em vẫn sống và vẫn nuôi hy vọng
Dù chỉ là một tia sáng mong manh
Rằng, ngày mai chim ca hót trên cành
Em được về nơi mái ấm thân thương
Không phải sống ở đầu đường xó chợ
Sẽ không còn phải ngủ gió nằm sương
Rồi ngày ngày được cắp sách đến trường
Được vui đùa cùng bè bạn thân thương.
Khổ thân em, những ước muốn tầm thường
Mà vẫn là mãi mãi hoài mong.
Ôi! Cuộc đời sao quá đỗi bất công?
Sao tàn nhẫn, vô tâm chi lắm rứa?
Minh Nguyên
(Thương tặng những em bé lang thang!)
4 nhận xét:
CẢNH GẦM CẦU..!
Nhìn chi cái cảnh Gầm cầu...
Để cho lòng nặng nét sầu nhân gian ?
Một thằng em bé lang thang.
Chân cầu ngủ vội chăn màn gió sương
Cạnh bên còn chút tình thương
Chiếc bao củ nát... bạn đường đó chăng?
bên em đâu có tình thân
Nên đời sương gió phong trần tuổi thơ
Mong rằng trong giấc ngủ mơ
Em tìm được hết mong chờ bấy lâu
Đừng mơ thấy cảnh gầm cầu
Hãy mơ cho trọn chiều sâu cuộc đời
Đừng thèm nghe tiếng ầu ơi...!
Đừng trong giấc ngủ mà rơi giọt buồn.
VA.
Cảm ơn bạn VA. nhiều. Thơ của bạn giàu xúc cảm lắm, chỉ tiếc là bạn không ghi rõ danh tanh. Chúc bạn luôn an lành.
TẶNG NHỮNG THIÊN THẦN
chị tặng em bài thơ,
Chị viết trong chiều nay...
Bằng tình cảm từ đáy lòng,
Chị tặng em.
Tất cả những gì, chị đang nghĩ về em
Chị nghĩ về cuộc đời
Đầy lá và hoa
Có mẹ,
Có cha,
Có tất cả những gì con người ai cũng có,
Có cuộc sống không ưu phiền, tủi khổ
Không đón nhận những cái nhìn sợ hãi, đáng thương...
Chị nghĩ về em,
Về lương tri con người...
Về cuộc sống mà chị từng đang có.
Khi nhìn!
Khuyết tật hằn lên thân hình em bé nhỏ,
Đêm mơ tiếng mẹ hiền ru giấc ngủ bình yên...
Chị ước gì!Có thật những bà tiên
Mang hạnh phúc đến với những mảnh đời bất hạnh.
Chị ước gì! Giá đừng có chiến tranh
Em sẽ (được) sống như bao người...và như chị
Cảm ơn kaguyahime đã chia sẻ. Bài thơ giàu xúc cảm lắm!
Đăng nhận xét